My work

16.9.07

i'm youngs-jason Mraz



»»  read more

10.9.07

nguoi dan ba` sau nhieu "nam" gap lai




Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket">minh hoa

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

2 mẹ con chị Mùi

Chị tên Mùi, người Hải Dương, cậu con trai tên Phả. Eva Mùi trần truồng như vậy đã được 1 năm trời. Chị đưa con trai lên đây đi xin ăn và nhặt nhạnh phế liệu bán lấy tiền. Chị kể ngày xưa ở nhà ốm yếu và bệnh tật, không có đủ tiền chữa trị nên cả nhà bỏ lên đây kiếm sống. Vợ chồng chị không hiểu từ lúc nào đã sống theo cái kiểu thánh thần Adam và Eva, đi lang thang phố phường xin ăn. Chị giải thích là sống như vậy là quay trở về cái thời nguyên thủy, khi mà loài người không cần có quần áo ấm mặc trên người mà vẫn sinh sống khỏe mạnh. 2 vợ chồng có tất cả 3 đứa con, 2 đứa lớn đang gửi người nhà ở quê, cậu bé đang cùng sống kiếp lang thang như chị năm nay 5 tuổi, có lẽ vì ăn uống thiếu chất nên trông nó bé xíu như mới 2,3 tuổi vậy. Chồng chị bị bắt nhốt vào Sài Đồng có lẽ cũng vì cái bộ trang phục tự chọn mà anh đang khoác trên người ấy. Còn bản thân chị cũng bị người ta bắt, tiêm ma túy vào người và hút máu ra đem xét nghiệm và bắt đi cai nghiện. Con trai thì bị dọa cho vào trại trẻ mồ côi… Không nói vì sao thoát được. Chỉ biết bây giờ còn có 2 mẹ con dắt díu nhau. Ảnh Đạo chụp chị từ hồi mùa đông. Đ đứng ở góc ảnh mặc áo len, còn chị và con trai trên người không mảnh vải che thân. Cứ Eva như thế cả ngày đông cũng như ngày hè. “Mùa đông lạnh sẽ mặc một chiếc quần, chị có 2 túi quần áo chứ không phải không có, để dưới gầm cầu, khi đi lên cầu sẽ mặc hoặc áo che trên hoặc quần che dưới, chứ không mặc cả 2". “Người ta đuổi đánh nhiều lắm vì nghĩ mình bị điên”. Có lần chị bị đánh giập tay, chảy máu đầu mà không để ý. Phả chỉ lên hỏi mẹ “Mẹ ơi, trên đầu mẹ có cái gì đo đỏ thế kia" thì chị mới nhận ra. Đêm đêm, 2 mẹ con lại dắt díu nhau lên phố Cửa Đông ngủ. Duy chỉ có một điều ở chị khiến người ta phải thấy sợ. Chị nói để chữa bệnh viêm phổi và bướu cổ, chị uống nước tiểu và… ăn hành kinh của mình. “Từ khi dùng cách này thấy bệnh tình thuyên giảm.”

Eva Mùi không cho con trai tới lớp học “học để làm gì, học toàn lý thuyết suông, rồi mà lại tham nhũng, không cho nó đi học, cho nó học trường đời thôi”. Phả bé xíu, nhỏ hơn hẳn so với tuổi của nó bây giờ, có lẽ do không được ăn uống đầy đủ như những đứa trẻ khác. Cậu bé thấy các cô chơi với mình thích lắm, cứ nhảy xuống nước bơi vòng vòng, lặn ngụp rồi nổi lên té nước các cô. Lên bờ thì chui vào trong bụi cỏ rậm để núp, rồi lôi cả gấu bông ra khoe. Ngay từ lúc mới đến đã thấy nó cặm cụi chơi đùa một mình cho mẹ nó hết nhặt phế thải, giặt quần áo rồi đánh răng rửa mặt. Lần cuối xuống nước, khi trở lên thằng bé có vẻ lạnh, song mẹ nó không cho mặc áo mà nói để như vậy phơi nắng một lúc là ấm người ngay thôi. Chị còn nựng con “Con giai hôm nay phơi nắng nhiều có cái đầu bóng quá!” ^^ (mẹ cũng bóng nhoáng^^)

Chị hào hứng khoe “Người ta chụp ảnh chị nhiều lắm, nhất là người nước ngoài ấy, có người thấy thương còn cho chị tiền cơ. Họ chụp ảnh chị với Phả, chụp mọi việc chị làm, nhất là chụp các bài tập của chị”. 4 đứa cũng được theo dõi một trong những bài tập đó lúc chuẩn bị chia tay 2 mẹ con. Người phụ nữ hoang dại và kỳ lạ, cậu bé ngây thơ và đáng yêu. Cả lũ lục túi kiếm chút tiền cho 2 mẹ con, chị cười rất tươi và thân thiện, không quên nhắc con chào các cô. Lúc xe của bộ trưởng Trang cua bánh bị lún cát, chị còn chạy lên giúp cả hội đẩy xe, nhiệt tình và thân thiện…

“Cảm ơn chị nhé!”

Không hiểu sao tất cả những gì người phụ nữ kỳ lạ ấy làm đều khiến mình để ý và suy nghĩ…

copy right Ngoc (ban Dao)

»»  read more

Người theo dõi

ArchDaily