My work

29.7.08

Dream




PhotobucketPhotobucketPhotobucket ^^ PhotobucketPhotobucket
»»  read more

080729....^^

Photobucket "crop"

Thanh thản

Chiều, muộn màng buông mình trôi theo đường chân trời. Nó hờ hững nhìn ngắm những đám mây thong thả trôi qua và từ từ tắt hẳn. Một vài tia nắng vươn ra khỏi các đám mây cố bám hắt vào đám lá nào đó để rồi lần cuối sáng bừng lên rực rỡ. Không gian nhuốm dần một màu tím, mờ ảo huyền diệu. Xa phía chân trời, vẫn loang lổ màu vàng, trắng, xám như cái balét của một hoạ sĩ đang dở dang công việc trộn màu.

Ngồi trên tầng 6 của một quán café, tâm hồn nó cảm thấy nhẹ tênh, lơ lửng trôi theo những cung bậc của bản nhạc đầy màu sắc. Lúc này nó chẳng cần gì nữa cả, chẳng quan tâm đến thứ gì nữa cả. Nó thấy mình giàu có, nó nghĩ đến thằng Bờm và tự bật cười.

“Thằng bờm có cái quạt mo,

Phú ông xin đổi ao sâu cá mè

Bờm rằng bờm chẳng lấy mè

Phú ông xin đổ một bè gỗ lim

…”

Phải đấy, bây giờ có tiền nó cũng chẳng đổi để lấy đi những giây phút thanh thản hiếm hoi thế này đâu.Nó thấy nhớ quê quá, nhớ những bài đồng giao của bà dạy năm xưa:

“Con công nó múa

Nó múa làm sao

Nó rụt cổ vào

Nó xoè cánh ra

Nó đậu cành đa

Cành đa sai sai

Nó đậu con gái

Con gái có chồng

Nó đậu đàn ông

Đàn ông có vợ

Nó đậu kẻ chợ

Kẻ chợ có vua

Nó đậu trên chùa

Trên chùa có bụt

Nó đậu rau rút

Rau rút nấu canh

Nó đậu củ hành

Củ hành rang chả

Nó đậu cái mả

Có đàn ma trơi

Nó lên trên trời

Rung cây rung cối

Nó về Hà Nội

Cháy cửa cháy nhà

Nó về làng ta

Giàu sang phú quý.”

Rồi nó bật cười vì hai cái câu kết : “sao lại về Hà Nội thì cháy cửa cháy nhà nhỉ?”. Có lẽ vì ở thời của bà mình thì Hà Nội vẫn là một vùng đất xa xôi và lạ lẫm trong trí tưởng tượng lắm.

Văng vẳng bên tai nó lại hiện ra mờ ảo hình ảnh rồng rắn lên mây, hình ảnh đuổi bắt, trốn tìm, của ô ăn quan, của đất nặn đồ hàng, của lá gióng xếp hình và nó ước mình là của mười năm về trước. Giờ này, trẻ con cả xóm đã thắp đèn lên và ra sân đùa nghịch rồi, những trò chơi dân dã ấy cứ thế luân phiên nhau, chơi mãi mà chẳng bao giờ thấy chán.

Bây giờ nó chỉ nhớ mang máng hình ảnh của bà thôi, nhưng nó thấy nhớ bà quá. Nhớ cái thúng mà mỗi lần họp chợ về nó lại có bánh đa, sâu vòng, kẹo dồi hay một thứ quả gì đó. Nhớ cái võng bà bế em nằm đung đưa hát những bài đồng giao để rồi nó nghe đến thuộc lòng. Bố vẫn bảo, bây giờ bà còn sống, chắc bà thích xem tivi lắm. Khi bà mất, điện vẫn chưa kéo về làng. Tối tối, bà lại kể tích cổ, kể truyện cười hay cả truyện Kiều cho con cháu nghe, để lớn lớn nó vẫn nhớ đến cả những câu Kiều. Bố bảo, bà không được học hành như người ta, nhưng bà thuộc chuyện Kiều và bình truyện Kiều không ai bằng. Bà mất, con em khóc èo ẹo vì nhớ hơi bà, còn nó, nó nhớ nụ cười móm mém, nhớ những món quà chợ quê mỗi buổi sáng bà về, nhớ những câu đồng giao sẽ là kỷ niệm thấm sâu mà nó chẳng thể nào quên mỗi khi nhớ về bà.

Quê nghèo, gian nhà tí tách mưa nhỏ xuống mỗi lúc gió mưa. Là khi nóng, đêm nằm còng queo ra hè ngủ để rồi mỗi khi giật mình choàng tỉnh vẫn thấy bố ngồi quạt cho hai chị em. Là khi, cả nhà vẫn ăn ngon lành bát cơm rau nước muối. Thỉnh thoảng lại lõng nhõng theo bố nặn những viên đạn bé tí bằng đất để bắn chim. Nhà nhà cách nhau cả một cái vườn rộng, um tùm những cây cối để rồi chim chóc kéo về ríu rít khắp cả khu vườn. Đấy là lúc mà nó thấy tuổi thơ trôi qua êm đềm, hạnh phúc nhất.

Cứ suy nghĩ miên man, nó không biết không gian quanh nó đã tối đi lúc nào rất nhanh, những ánh điện lung linh được thắp sáng lên để rồi tắt đi chút ánh yêú ớt cuối cùng trong ngày. Nó đứng lên phóng tầm mắt ra xa, khắp nơi đã thấy sáng bừng, lung linh, giống như ngày nào nó được bố cho ngồi sau xe đạp lên thành phố chơi. Thích thú và ngạc nhiên như đang đi vào một thế giới những câu truyện cổ tích thần tiên.

Nhấp ngụm cà phê trong cái chén bé tí, cảm thấy ngọt ngào nơi cổ họng. Hít hà một hơi thật sâu cho no căng không khí mát mẻ của buổi tối trời thu mặc dù không chắc có nhiễm phải khí độc hại không, nó thấy thanh thản, một chút gì đó hơi nuối tiếc. Trong đầu nó vẳng lên bài đồng ca của bà :

“Thình thịch

Thình thịch

Giã gạo ban đêm

Cả chị lẫn em

Chuyện trò vui vẻ

…”

Và nó nghe thấy vang vang tiếng cười của bọn trẻ con…



_Minh Hien_



© pica's blog


»»  read more

17.7.08

FM Static - Tonight

»»  read more

7.7.08

Con gio "Lao` "bay ngang cuoc doi




Photobucket PhotobucketPhotobucket master bedroom ....(U 60) ^^
»»  read more

5.7.08

Akon_Dont Matter




^^ ..day som' nen xi pam 1 ti'
9 day ......my friends
Dont Matter - Akon
»»  read more

Người theo dõi

ArchDaily