2 ngay` .cad _max _shop...+ y tuong
GVHD: TA TRUONG XUAN
SVTH:VU NGOC HA
Một ngày của tôi bắt đầu bằng ly cà phê. Tôi cứ tưởng chừng như thiếu nó thế giới này sẽ ngừng lại. Những khi rảnh rỗi một chút là nghe những bạn đồng nghiệp bảo nhau: “Đi uống cà phê cái đã” hoặc là: “Ra quán cà phê nói chuyện đi”. “Gặp nhau ở quán cà phê X. đi nghen”…
Khi tôi bắt đầu nhận thức được thế giới xung quanh, cũng là lúc tôi biết uống cà phê, thứ cà phê nước sái mẹ pha cho tôi từ khi tôi còn rất nhỏ, vì tôi nhất định không chịu uống sữa trắng. Mỗi sáng mẹ tôi để dành cho tôi một ly sữa lớn có cà phê. Sau khi thức dậy, việc đầu tiên là tôi tìm đến ly cà phê của mình và nốc một hơi. Đó là một thói quen mà tôi có được từ tình thương yêu của mẹ. Ngay cả sau này, khi tôi đã lớn, đi học xa nhà, quay trở về nhà mệt mỏi sau một đêm trên tàu, tôi lại tìm thấy ly cà phê mang đầy hương vị thương yêu của tuổi thơ trên bàn học.
Buổi sáng sớm, mẹ tôi thức dậy, nhóm một bếp than hồng và nấu nước pha cà phê cho ba và tôi. Mẹ không uống cà phê, nhưng mẹ luôn làm việc đó suốt ba mươi năm chung sống với ba và những năm sau này với chúng tôi.
Bên ly cà phê, tôi không biết là ba mẹ đã nói với nhau những gì, chuyện tình yêu, chuyện làm ăn, hay chuyện con cái, thỉnh thoảng lại có cãi nhau nữa. Đôi khi tôi bị thức giấc vì những lần ba mẹ cãi nhau lúc sáng sớm như thế, nhưng sáng hôm sau, tôi lại thấy mẹ lúi húi bên bếp lửa cùng với ba bên ly cà phê…
Khi tôi biết yêu lần đầu, người yêu tôi đã đưa tôi đi đến một quán cà phê. Vì ít tiền nên chúng tôi chỉ uống cà phê đen. Những giọt cà phê đen rơi chậm rãi xuống ly, rơi rất chậm, nhưng sao chúng tôi thấy thời gian ngồi gần bên nhau trôi nhanh thế. Khi anh rót cà phê đã khuấy tan đường vào trong ly đá, anh cũng rót rất chậm. Nhìn những giọt nâu đen len lỏi vào giữa những viên đá, tôi có cảm giác con đường của chúng tôi đi rồi cũng vất vả và cheo leo như thế.
Ly cà phê sao mà đắng, đắng hơn ly cà phê của mẹ. Tôi vụng về làm rơi vài giọt trên áo, mãi sau này vẫn không tẩy được, hệt như mối tình đầu khó quên. Ngày chia tay mối tình đầu đời, mẹ pha cho tôi một ly cà phê thật đắng và bảo: “Uống đi con, uống thật đắng để thấy đời bớt đắng”. Tôi uống ly cà phê sánh đặc đó. Tôi không ngủ được, ngồi tự vấn, chiêm nghiệm, ngẫm tình đời, tình người… qua nhiều ngày, nhiều tháng, và thế là tôi lại đứng vững.
Mười năm sau khi lập gia đình, gặp lại anh, ghé vào quán kem, tôi yêu cầu một ly cà phê, người ta mang ra một ly cà phê sữa đá nhạt phèo, không đắng, không ngọt, có ống hút. Tôi ngẩn ngơ, những câu chuyện của anh cũng nhạt như thế. Anh hỏi cảm tưởng của tôi khi gặp lại anh. Tôi đáp: “Cà phê nhạt quá”.
Ở công ty, mỗi khi có khách đến, nếu là buổi sáng thì không ai muốn bàn chuyện tại văn phòng. Họ đều rủ nhau sang quán cà phê. Có lẽ ở đó nói chuyện dễ hơn, với hương vị ngòn ngọt, đăng đắng trong cổ, mọi người đều cảm thấy gần gũi nhau và tự tin hơn. Nếu có muốn cá độ bóng đá hay phim ảnh gì đó thì cà phê là một thứ đánh cược rẻ tiền và hiệu quả nhất. Không ai từ chối chuyện cá cược khi chỉ mất có vài ngàn để trả tiền cà phê. Mỗi khi thấy tôi đăm chiêu bên chồng tài liệu chứng từ, thì hình như sẽ có ai đó đến bên cạnh: “Gọi cà phê chị nhé!”. Đôi lúc muốn rời bỏ công ty, tôi lại nghĩ đến những đồng nghiệp thân thương ấy, và thế là tôi ở lại để rồi gắn bó với họ hơn chục năm trời.
Không biết bây giờ tôi có phạm sai lầm không, khi tôi lại tập cho con gái tôi uống cà phê buổi sáng. Cũng như mẹ tôi, buổi sáng tôi thức giấc thật sớm, nấu nước và pha cà phê cho chồng con. Đó là một công việc hiếm hoi duy nhất mà tôi có thể làm được cho họ, vì ngày nào tôi cũng phải đi làm từ bảy giờ sáng đến 5 giờ chiều mới về. Thế nhưng, tôi chỉ có thể pha cho họ loại cà phê… công nghiệp, đóng gói sẵn. Loại cà phê đó ngọt ngào và không đắng. Giờ, công việc hối thúc, tôi đâu còn thời gian để chờ đợi những giọt cà phê tí tách rơi.
Và cứ như thế, mỗi khi gặp chuyện gì bất như ý trong cuộc đời, tôi lại muốn uống một ly cà phê. Cà phê tuy đắng nhưng nó làm cho cuộc đời thêm ngọt ngào, vì một lẽ, không ai muốn uống cà phê một mình.
Nhị Tường
2 mẹ con chị Mùi
Chị tên Mùi, người Hải Dương, cậu con trai tên Phả. Eva Mùi trần truồng như vậy đã được 1 năm trời. Chị đưa con trai lên đây đi xin ăn và nhặt nhạnh phế liệu bán lấy tiền. Chị kể ngày xưa ở nhà ốm yếu và bệnh tật, không có đủ tiền chữa trị nên cả nhà bỏ lên đây kiếm sống. Vợ chồng chị không hiểu từ lúc nào đã sống theo cái kiểu thánh thần Adam và Eva, đi lang thang phố phường xin ăn. Chị giải thích là sống như vậy là quay trở về cái thời nguyên thủy, khi mà loài người không cần có quần áo ấm mặc trên người mà vẫn sinh sống khỏe mạnh. 2 vợ chồng có tất cả 3 đứa con, 2 đứa lớn đang gửi người nhà ở quê, cậu bé đang cùng sống kiếp lang thang như chị năm nay 5 tuổi, có lẽ vì ăn uống thiếu chất nên trông nó bé xíu như mới 2,3 tuổi vậy. Chồng chị bị bắt nhốt vào Sài Đồng có lẽ cũng vì cái bộ trang phục tự chọn mà anh đang khoác trên người ấy. Còn bản thân chị cũng bị người ta bắt, tiêm ma túy vào người và hút máu ra đem xét nghiệm và bắt đi cai nghiện. Con trai thì bị dọa cho vào trại trẻ mồ côi… Không nói vì sao thoát được. Chỉ biết bây giờ còn có 2 mẹ con dắt díu nhau. Ảnh Đạo chụp chị từ hồi mùa đông. Đ đứng ở góc ảnh mặc áo len, còn chị và con trai trên người không mảnh vải che thân. Cứ Eva như thế cả ngày đông cũng như ngày hè. “Mùa đông lạnh sẽ mặc một chiếc quần, chị có 2 túi quần áo chứ không phải không có, để dưới gầm cầu, khi đi lên cầu sẽ mặc hoặc áo che trên hoặc quần che dưới, chứ không mặc cả 2". “Người ta đuổi đánh nhiều lắm vì nghĩ mình bị điên”. Có lần chị bị đánh giập tay, chảy máu đầu mà không để ý. Phả chỉ lên hỏi mẹ “Mẹ ơi, trên đầu mẹ có cái gì đo đỏ thế kia" thì chị mới nhận ra. Đêm đêm, 2 mẹ con lại dắt díu nhau lên phố Cửa Đông ngủ. Duy chỉ có một điều ở chị khiến người ta phải thấy sợ. Chị nói để chữa bệnh viêm phổi và bướu cổ, chị uống nước tiểu và… ăn hành kinh của mình. “Từ khi dùng cách này thấy bệnh tình thuyên giảm.”
Eva Mùi không cho con trai tới lớp học “học để làm gì, học toàn lý thuyết suông, rồi mà lại tham nhũng, không cho nó đi học, cho nó học trường đời thôi”. Phả bé xíu, nhỏ hơn hẳn so với tuổi của nó bây giờ, có lẽ do không được ăn uống đầy đủ như những đứa trẻ khác. Cậu bé thấy các cô chơi với mình thích lắm, cứ nhảy xuống nước bơi vòng vòng, lặn ngụp rồi nổi lên té nước các cô. Lên bờ thì chui vào trong bụi cỏ rậm để núp, rồi lôi cả gấu bông ra khoe. Ngay từ lúc mới đến đã thấy nó cặm cụi chơi đùa một mình cho mẹ nó hết nhặt phế thải, giặt quần áo rồi đánh răng rửa mặt. Lần cuối xuống nước, khi trở lên thằng bé có vẻ lạnh, song mẹ nó không cho mặc áo mà nói để như vậy phơi nắng một lúc là ấm người ngay thôi. Chị còn nựng con “Con giai hôm nay phơi nắng nhiều có cái đầu bóng quá!” ^^ (mẹ cũng bóng nhoáng^^)
Chị hào hứng khoe “Người ta chụp ảnh chị nhiều lắm, nhất là người nước ngoài ấy, có người thấy thương còn cho chị tiền cơ. Họ chụp ảnh chị với Phả, chụp mọi việc chị làm, nhất là chụp các bài tập của chị”. 4 đứa cũng được theo dõi một trong những bài tập đó lúc chuẩn bị chia tay 2 mẹ con. Người phụ nữ hoang dại và kỳ lạ, cậu bé ngây thơ và đáng yêu. Cả lũ lục túi kiếm chút tiền cho 2 mẹ con, chị cười rất tươi và thân thiện, không quên nhắc con chào các cô. Lúc xe của bộ trưởng Trang cua bánh bị lún cát, chị còn chạy lên giúp cả hội đẩy xe, nhiệt tình và thân thiện…
“Cảm ơn chị nhé!”
Không hiểu sao tất cả những gì người phụ nữ kỳ lạ ấy làm đều khiến mình để ý và suy nghĩ…
copy right Ngoc (ban Dao)
Mot buoi sang that tuyet.....an sang +uong cafe + luot web ...doc nhung trang bao' moi nhat viet ve doi tuyen Vn....ve ` Cong vinh ve` su thay da doi thit...cua nhieu ,rat nhieu cac' su kien khac nhau .......tu hao`.....vui suong' ,......do la` 1 cam xuc kho ta...
....cua ?....cam giac' khi doi tuyen VN ghi ban` thang'...tren san van dong My~ DInh`
....cua?.....cam giac'.....khi cung` nhung nguoi` ban "tre" moi quen... dung nghiem va`` hat' vang bai` "quoc' ca" voi' mot khi the dang trao`.....
.........cua niem` kieu hanh` ve dan toc trong toi , ngay luc nay`day
Chuc doi tuyen VN thi dau' xuat sac'................."Tôi rất hạnh phúc khi ghi được bàn thắng vào lưới một đội bóng mạnh hàng đầu châu lục như UAE, nhưng càng hạnh phúc hơn khi toàn đội có được 3 điểm đầu tiên tại một giải đấu mà lần đầu chúng tôi được tham gia.
Tôi nghĩ rằng, sau trận đấu với UAE, mọi con mắt của báo chí nước ngoài và đặc biệt là các đội trong bảng, sẽ phải nhìn chúng tôi với cách nhìn khác. ĐTVN đang tiến bộ và sẽ tiến bộ hơn trong thời gian tới. Bởi chúng tôi có khát khao vươn lên, có lòng tự hào dân tộc lớn lao".
............................................................................................................
............................................................................................................
"Trước giải, chúng tôi lấy mục tiêu học hỏi đặt lên hàng đầu nhưng giờ đây, chúng tôi có thể nghĩ đến một suất vào tứ kết dù biết là còn quá nhiều khó khăn."
..............................................................................................................
ĐTVN là một đội tuyển trẻ, thuộc diện trẻ nhất trong số 16 đội dự VCK lần này với 12 cầu thủ được đôn lên từ thành phần Olympic, vì vậy, với riêng cá nhân tôi, được chơi ở ĐTQG là một vinh dự nên càng phải đóng góp nhiều hơn. Chúng tôi tự tin vào thế hệ của mình!", Công Vinh đã nói khi được một PV hỏi về việc tại sao ĐTVN có nhiều cầu thủ rất trẻ lại có thể thi đấu bản lĩnh đến như vậy.
............................................................................................................
Một PV Qatar cho biết: "Công Vinh có thể trở thành một tiền đạo hàng đầu châu lục nếu được chơi ở một CLB tại một giải VĐQG chất lượng cao như J.League hay K.League. Các bạn cần cho những cầu thủ như vậy đi rèn giũa ở nước ngoài".
...............................................................
haok All Rights Reserved. Featuring Template Designed by Free CSS Templates.
Powered By Blogger | Bloggerize By Free Blogger Template